Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2014

Nếu một mai em sẽ qua đời [YunJae]

   Tác giả: Chikato Chino

   Phân loại độ tuổi: K+ 

   Nhân vật: YunJae

   Thể loại: lãng mạn, buồn, tản văn, truyện rất ngắn

   Tình trạng: oneshort - đã hoàn thành (không biết có được tính là oneshot không, nó ngắn quá)

   Cảnh báo: buồn  

   Tóm tắt: 
"Thế mà bây giờ, em tưởng như hạnh phúc ngay trước tầm mắt, chỉ cần với tay ra là có thể nắm lấy. Trớ trêu thay, em như là kẻ bại liệt, tay cũng không thể với ra trước mặt, chỉ có thể dựa dẫm vào số phận và sự may mắn."

Nếu một mai em sẽ qua đời
                                   






                                                                                       Ngày cuối, tháng cuối, năm cuối.



Yunho à,
Em chưa từng nghĩ mình sẽ ngồi viết thư tay cho anh thế này, nhưng vì anh bảo chữ em nhìn dễ thương, nên em viết cho anh vài dòng, coi như là mấy dòng cuối cùng đi. À, cho em gọi anh là "anh", xưng "em" nhé ? Chứ cứ cậu - tớ suốt, thấy chán.

Mấy ngày nay không nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét của em trên lớp, anh có thấy chút nhớ không ? Hay anh cũng đang cuốn theo cái ngông cuồng của tuổi trẻ, giống em ? Em biết, em của 18 tuổi, biết rằng em - ngông cuồng - về anh.

Từ cái lần anh ôm em trong tay lúc em ốm tưởng chết, mà bảo rằng sẽ không sao đâu, là em biết, em sẽ chẳng cần tình bạn giữa hai chúng ta nữa rồi. Em lỡ thương anh mất rồi ...

Em từng nghĩ, nếu em chết, anh sẽ ra sao ? Anh có buồn không ? Có quanh quất tìm em trên cõi đời này, như em đã tìm anh những ngày nhớ anh không ?

Ngờ đâu, giờ em chẳng cần phải tưởng tượng ra cái viễn cảnh ấy nữa anh à, mai em vào phòng phẫu thuật rồi, bố không nói cho em biết em bị bệnh gì, nhưng chỉ thấy bố cười buồn, bảo em rằng rồi mọi chuyện sẽ ổn. Em lại nghĩ đến anh, em nhớ anh đến nao lòng, bụng quặn lại, tim thắt vào.

Hôm qua Yoochun nó đến thăm em, nó bảo mọi người trên lớp đều tin vào lí do là em đi du lịch dài ngày cùng gia đình. Chắc anh cũng đang chờ em, chờ em về để hỏi rõ lí do vì sao em đi chơi lâu thế mà không nói với anh một câu. Không biết có còn cơ hội nói với anh lí do không nữa. Yoochun nó cứ khóc, bảo em đừng nản lòng, nó đọc nhật kí của anh, biết là anh yêu em, là anh yêu em. Em hoảng loạn lắm, nhưng vẫn tỏ ra bình thường, nó bảo nó biết em thế nào rồi, vì thế đừng mong chết dễ dàng như thế.

Lúc ấy, em sợ chết hơn bất kì lúc nào trong đời, em sợ ngày mai, ngày kia và mãi mãi không còn nhìn thấy anh nữa, em sợ anh buồn vì em, em sợ anh khóc vì em.

Kẻ như em - một thằng con trai mà 18 tuổi mới biết yêu là gì, đã thế lại yêu đúng thằng bạn của mình - thứ tình cảm trái ngược sự đời như thế, thì trông chờ gì hạnh phúc, anh nhỉ ?

Thế mà bây giờ, em tưởng như hạnh phúc ngay trước tầm mắt, chỉ cần với tay ra là có thể nắm lấy. Trớ trêu thay, em như là kẻ bại liệt, tay cũng không thể với ra trước mặt, chỉ có thể dựa dẫm vào số phận và sự may mắn.

Nghe loáng thoáng bác sĩ bảo rằng thành công của ca phẫu thuật khá thấp ...

Em nói với mẹ rằng, "Nếu phẫu thuật thành công, mẹ cho con yêu nhé ... yêu ai cũng được nhé ?". Thật kì lạ, mẹ em khóc mà gật đầu liên tục, em cũng ôm mẹ khóc, cả hai cùng khóc ... Có lẽ khi người ta ở giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, người ta sẽ yếu mềm hơn ... Em, sắp chết đến nơi rồi mới biết yêu thương đáng quý nhường nào, anh à !

Nếu mai em vẫn còn sống, em sẽ làm bánh gạo cay cho anh ăn nhé ? Anh bảo anh thích ăn bánh gạo cay mà, em cũng thế đấy.
Nếu mai em vẫn còn sống, anh sẽ vẫn nắm tay em mà đút vào túi áo anh nhé, như cái hôm anh tiễn bộ em về nhà đêm khuya ấy, ấm lắm.
Nếu mai em vẫn còn sống, mình sẽ đi trượt cỏ tiếp nhé ? Nhớ lần ấy không, em trượt cỏ bị ngã, cứ khóc khóc mếu mếu, anh thì cuống lên tìm xem em bị đau chỗ nào, cũng mếu theo, trông buồn cười tệ. Em nhớ lắm.
Nếu mai em vẫn còn sống, em sẽ đợi đến sinh nhật em mà không ngại tỏ tình với anh, và đợi đến sinh nhật của anh để nghe câu trả lời. Anh có nhớ em đã nói với anh rằng em sinh trước anh 10 ngày, đấy, em đợi anh.
Nếu mai em vẫn còn sống, em muốn đi Paris, em muốn đi Tokyo, sau này mình sẽ cùng kiếm tiền đi, anh nhé!
Nếu mai em vẫn còn sống, cho em được yêu anh, yêu anh như cái tuổi 18 này, em - ngông cuồng - về anh.


Nhưng mà lỡ, lỡ một mai em sẽ qua đời ...


Em sẽ hối hận lắm, em còn yêu anh thế này, còn thương anh thế này, anh mà cùng một ai khác không phải em, chắc em chết thêm lần nữa.
Ha ha, em đùa thôi, nếu em chết anh phải sống thật tốt, nhớ ăn sáng đều đặn, không còn em mua đồ ăn sáng cho anh hằng ngày nữa thì nhờ Yoochun, nhờ Junsu nó mua cho, không đau dạ dày thì khốn. Học thật giỏi, sau này kiếm nhiều tiền, yêu một người con gái tốt, sinh thật nhiều con như anh mong muốn, báo hiếu cha mẹ nghe chưa. Còn em, em sẽ luôn dõi theo anh, em tốt như thế, sẽ được lên thiên đàng phải không ?

Em lại khóc rồi, lại hư rồi.

                                                                                                          Kim Jaejoong
                                                                                        Ngày cuối, tháng cuối, năm cuối.














Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Tổng hợp fic YunJae ~ Cả long fic lẫn short fic ~ Từ hay cho đến rất hay ~ Đã hoàn thành ~

Vì cái đẹp không cần trật tự xắp xếp
Cho nên mình sẽ không sắp xếp các fic theo ABC, các bạn thông cảm =))




Hơi ấm bàn tay
.
Giới hạn tình yêu
.
Who sleep with me ?
.
Changmin ! Huyng hận em suốt đời !
.
Có một kẻ ngốc tên Kim Jaejoong
.
Thằng trời đánh 
.
Dạ khúc 
.
Bảy ngày hè 
.
Thằng bạn cùng bàn
.
Vội vàng 
.
Step by step 
.
The prince's toy
.
Vòng đời 
.
Tôi và em, chúng ta không phải gay !
.
Chênh vênh 
.
Nam châm trái cực
.
À ơi
.
Tên trộm và Thú nhồi bông
.
Lời chào của hừng đông 
.
Jekyll & hyde
.
Oan gia ngõ hẹp
.
Công tử và kẻ lang thang
.
Tin vào tình yêu
.
Chọn theo con tim
.
Tường vi màu xanh biếc